Ly và Trà

Ly và Trà

Ngồi trong phòng khách, thấy Trà không chịu hòa vào ấm nước đang nóng để tỏa ra những hương thơm ngát, hòa quyện vào lòng Ly như mọi ngày, Ly liền hỏi: có chuyện gì đang xảy ra với Trà thế? Nhìn mặt cậu hôm nay không được tốt cho lắm?

Ly và Trà

Đúng đấy Ly à, thật sự tớ đang rất buồn, buồn vì cảm nhận của… con người chưa đúng về tớ. Hàng ngày khi con người muốn dùng đến tớ, họ thường cho tớ vào ấm nước thật nóng để tớ tỏa ra những hương thơm, những vị chát hòa quyện vào trong nước để rồi họ đưa vào trong cơ thể của họ với nhiều mục đích khác nhau, có người dùng tớ như một phương tiện giải nhiệt, có người dùng tớ để tạo ra cảm hứng làm thơ, có người thì coi tớ như một người bạn cùng ngắm trăng và cũng có người dùng tớ chỉ đơn thuần để mà uống,…, nhưng có mấy ai biết được, cảm nhận được mong muốn của tớ.
Có người cho rằng tớ xuất thân từ sự tinh khiết và cao quý nên chỉ có những bậc thánh hiền, cao nhân mới được dùng đến tớ, nhưng họ đâu có biết rằng để có được sự tinh khiết đó tớ đã sống cùng với những người lao động mà có thể suốt đời họ “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”, và tớ phải tuân thủ qua một quá trình chế biến thật sự nghiêm ngặt, vì vậy tớ muốn thân thiện cùng tất cả mọi người, với những ai cần tớ và có điều kiện sử dụng tớ.
Tớ không phải là chất chứa nồng độ cồn để kích thích niềm kiêu hãnh, sĩ diện hay cái tôi trong con người, nhưng có người bắt người khác phải dùng tớ trong một không gian sang trọng để không làm giảm bớt sự tinh khiết của tớ, ai cũng cho rằng ý kiến mình là đúng, có mấy ai hiểu rằng tớ là phương tiện cho họ khi họ cần đến tớ, họ có thể dùng tớ mọi lúc, mọi nơi khi tớ có mặt, họ chỉ cần biết cách sử dụng tớ, để tớ nở mình bung ra những vị chát và hương thơm hòa vào nước, cho tớ chảy tan vào lòng cậu và hãy thưởng thức tớ một cách đơn giãn và bình dị, hãy để tớ tự nhiên đi vào trong cơ thể họ, để họ có thể cảm nhận được từ mọi ngõ ngách của tâm hồn, nơi mà tớ đã đi qua.

Ly và Trà

Cậu thấy như vậy có đáng buồn không chứ?
Thấy được vẻ mặt chán nản của Trà, Ly trầm tư một hồi rồi nói: Tớ cũng đã từng có tâm trạng giống như cậu, có thể cậu và tớ đều là vật dụng và là phương tiện của con người, nên cũng có nhiều người thích và cũng không ít người chê, mình như thế nào đều do cảm nhận của con người, cậu ạ. Cậu còn nhớ một bài thơ mà cậu và tớ từng được nghe của một bậc Thầy cao quý không:
“Đứng bất động giữa dòng đời biến động
Mặc biển đời gió nghiệp nổi thị phi,
Mặc cho ai cứ mãi nói thầm thì
Vẫn bất động trên đường ta đã định”
Vậy nên bạn cứ bung mình trong nước, tỏa ngát hương thơm và vị chát, cậu hãy chảy tan vào lòng tớ để đi vào cuộc sống của con người, cho những ai cần chúng ta.
Như chợt nhận ra điều gì, Trà thả mình vào ấm nước nóng một cách nhẹ nhàng, vươn mình ra, tỏa hương thơm chảy vào lòng Ly và đưa vào lòng người một luồng ấm áp, hòa quyện vào vị chát cuộc đời, cả ba nhìn nhau mỉm cười “Triệu người quen có mấy người thân”, hãy tận hưởng hạnh phúc ngay giây phút hiện tại.